Đời Của Mình, Em Cứ Vẽ Cho Xinh

Sài Gòn tháng 4, những cơn mưa đầu mùa tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong khoảnh khắc kỳ diệu ấy, có lẽ lòng em xốn xao lại những cảm xúc bồi hồi khó tả. Mưa tưới mát cả một khoảng trời rộng lớn, ánh nắng cũng phần nào dịu lại, nhưng nắng trong lòng em thì vẫn đang rạo rực, thổn thức nhớ lại chặng đường tìm đến hạnh phúc của chúng ta trong ngần ấy năm trời. Dù có xa cách ngàn dặm nhưng anh à, sờ lên ngực trái, nếu trong mỗi nhịp đập vẫn còn in đậm hơi thở của nhau thì một ngày không xa, chúng ta sẽ gặp lại và yêu nhiều hơn nữa. Dư vị nào cũng đã nếm đủ, cái gật đầu của em cũng chỉ là khởi đầu cho một chặng hành trình mới, chặng hành trình cho nhiều lần mười năm sau nữa. Sau tất cả chúng ta xứng đáng hạnh phúc hơn hiện tại, vì anh đã bảo rằng: “Đời của mình, em cứ vẽ cho xinh!”

Tác giả: ©Yến Yến ©LeeThinh

Chiều tháng 4, mưa đầu mùa nhẹ nhàng mang theo chút se lạnh, rồi nắng lại ngập tràn khắp căn phòng, len lỏi vào từng ngóc ngách, nắng nhuộm vàng cả chiếc ghế xoay mà Yến đang ngồi. Ngồi một mình ở đó khá lâu rồi, đôi gò má có chút ứng hồng, ánh mắt đượm buồn nhìn vào màn hình máy tính, thi thoảng lại liếc qua màn hình điện thoại, dường như Yến vẫn đang chờ đợi một cuộc gọi của ai đó. Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Yến bất giác bước tới bàn trang điểm tô thêm chút phấn, dặm lại chút son, nhìn lại bản thân trong gương nhiều lần và mỉm cười.

Người ta bảo, yêu xa khó lắm. Nhưng với cậu, những cuộc gọi hàng tiếng đồng hồ vào cuối tuần khiến tâm hồn thêm rạo rực những yêu thương. Mười năm vẫn như những phút giây ban đầu, đôi khi bình yên là chỉ cần nghe thấy tiếng thở của nhau cách xa vạn dắm trong những đêm muộn, là chỉ cần những lời ước hẹn mà chưa biết ngày trở lại. Và rồi ngày ấy cũng tới, ngày họ gặp lại cũng là ngày về chung một nhà… Ngày Yến lên xe hoa.

Xin chào! Mình là Yến…Hôm nay là ngày mình lên xe hoa. Nếu ai hỏi rằng người con gái đẹp nhất khi nào, mình sẽ không ngần ngại mà trả lời họ rằng đó là khi được khoác lên mình bộ váy cưới trong ngày trọng đại nhất của cuộc đời, là khi được kết hôn với người mà mình yêu thương. Trong cuộc đời có nhiều điều có thể khiến em hối hận và tiếc nuối, nhưng em tin chắc rằng ngày mình đồng ý làm vợ anh có lẽ là quyết định đúng đắn nhất, là giây phút lựa chọn ngắn ngủi của con tim nhưng đó chính là ước nguyện một đời của em.

Anh à! Mình sẽ mãi hạnh phúc như lúc ban đầu anh nhé. Người ta vẫn bảo rằng đàn ông sẽ thay đổi khi có được thứ mình muốn, sẽ không còn trân trọng như lúc mới yêu. Nhưng em tin vào người đàn ông của mình, cũng chưa bao giờ em tin vào sự lựa chọn của trái tim như lúc này, hãy yêu nhau bằng cả cuộc đời chúng mình anh nhé. Có thể khi về chung một nhà chúng ta sẽ không tránh khỏi những phút giây mặn đắng, những lúc bất đồng quan điểm, nhưng chắc rằng cũng chẳng thiếu đi những tháng năm ngọt ngào. Dư vị nào mình cũng đã nếm đủ, cái gật đầu của em cũng chỉ là khởi đầu cho một chặng hành trình mới, nó sẽ xa hơn, sẽ trắc trở hơn, nhưng tình yêu của chúng mình cũng sẽ lớn lao và bền chặt hơn. Khi quyết định yêu anh suốt cuộc đời này, em cũng sẽ yêu cả 2 bên bố mẹ của chúng mình, em cũng chẳng bao giờ muốn mình lấy vị trí số một của mẹ trong lòng anh cả, hãy để bố mẹ là người số một trong lòng chúng ta. Em biết ơn vì bố mẹ là người mang anh đến thế giới này, mang anh bước vào cuộc đời em, đẩy chúng ta bước vào cuộc đời của nhau.

Cưới nhau rồi, cuộc đời của chúng ta đã hòa cùng nhịp thở, hãy cùng chia sẻ về mọi niềm vui nỗi buồn cuộc sống này anh nhé. Nếu ngoài kia thế giới có mệt mỏi thế nào thì hãy nhớ rằng ở nhà còn có em, và sau này có con của chúng mình nữa, hãy bỏ lại mọi muộn phiền của cuộc sống và em sẽ mãi là người vợ hiền, người bạn của cuộc đời anh. Về chung một nhà ta sẽ cùng nhau đi qua mọi khó khăn thử thách, em sẽ cố gắng để trưởng thành hơn, sẽ cố gắng vun vén hạnh phúc của chúng mình để một ngày nào đó con gái của anh sẽ tự hào về tình yêu của bố mẹ mình. Em muốn sinh một chàng hoàng tử giống như anh, anh cũng muốn có một cô tiểu công chúa giống như em. Rồi mỗi tối, cả gia đình mình sẽ cùng nhau quây quần trong những bữa cơm, kể về những câu chuyện ở cơ quan bố mẹ, những điều mà các con học hỏi ở trường, những thứ tưởng chừng nhỏ bé ấy nhưng lại là hạnh phúc to lớn một đời của em.

Sau này, mình hãy cùng nhau kiếm tiền và khám phá những vùng đất mới anh nhé. Em muốn cùng anh đi đến những nơi tuyệt với trên thế giới này, cùng lặn ngắm san hô ở biển, cùng anh chinh phục những ngọn núi hùng vĩ, cùng anh chơi đùa trên những cánh đồng tuyết hay vi vu qua sa những bãi cát dài trên sa mạc. Chỉ đơn giản là muốn cùng anh.

Sau này có con hãy cho chúng du lịch cùng vợ chồng mình nhé. Hãy để chúng ngắm nhìn thế giới bao la rộng lớn này cùng một gia đình hạnh phúc. Em muốn đưa chúng tới những nơi từng là kỷ niệm của bố mẹ, em muốn sắm cho con của chúng mình những bộ đồ thật đẹp nhất, để cho chúng mang nó đi khắp thế giới này, tâm hồn trong sáng cùng với một tình yêu lớn lao của gia đình có lẽ sẽ giúp con của chúng ta trở thành một người tuyệt vời như anh vậy.

Mưa trắng xoá cả một con đường, làm dịu đi góc phố, dưới ánh đèn lộng lẫy, hàng trăm ánh mắt hướng về em, em chậm rãi từng bước tiến về lễ đường, ánh mắt em duy chỉ hướng về anh, nhìn anh em thấy tương lai của chúng mình. Còn nhiều điều nhiều điều em muốn nói với anh lắm, chàng trai em thương và muốn gửi gắm cả cuộc đời. Chúng mình lấy nhau và sống thật hạnh phúc anh nhé… Nắm lấy tay em, chính thức chúng ta đã là của nhau! Cảm ơn anh, đời của mình em sẽ vẽ cho xinh.

Vẫn là một câu chuyện, là vài dòng tâm sự của bạn đọc Yến Yến gửi về. Được viết mới bởi Admin(Lee Thịnh) dựa trên câu chuyện của bạn đọc gửi về. Tạm gọi là “Đời của mình, em cứ vẽ cho xinh!”

Bấm theo dõi để ủng hộ chúng tôi và không bỏ lỡ bài viết mới nhất. Xin cảm ơn!